Quê nhà cơm chiều mẹ nấu , khói len
qua sóng lá mái nhà bếp bay lên trời .Nồi canh rau dại ba hái ngoài đồng về, chút bột nêm một tí muối…. , cả nhà ngồi xúm xít nhau , bữa cơm đạm bạc quê nhà đầy ấp tình yêu thương thơm mùi khói rơm.Trời tây chiều đông sau giờ làm việc con lục vội tủ lạnh lấy mớ rau mùng tơi, cải xanh xanh um mua ở siêu thị , bắt vội nồi canh với mấy con tôm đông lạnh , canh nóng ngon và ngọt lắm mẹ , con nấu trên bếp hiện đại không khói. Nhưng con nghe khoé mắt mình cay cay ,con nhớ mẹ,nhớ quê và nhớ nhỏ hàng xóm yêu thương của con mẹ ơi !
khói bếp...
Trả lờiXóabỗng dưng muốn khóc
dáng mẹ