Gió se se lạnh, lòng
nghe xôn xao đến lạ!Từng chiếc lá vàng rơi, những bông cúc vàng chớm nụ, trên con đường quê chiều nay đầy những bông cỏ may tím
ngắt,những giấc mơ dại khờ, trong veo của tuổi thơ cứ thi nhau vở ra.
Mùa thu
tuổi thơ tôi là những bải cỏ may xanh rười rượi, một rừng cỏ may rợp trời cánh chuồn chuồn , cào cào ,châu chấu con đường làng chạy ngoằn
ngoèo vừa đủ lọt bàn chân , mỗi chiều
thu đi học về ngồi bệt trước ngõ gỡ từng
bông cỏ may, mùi cơm gạo mới mẹ nấu dưới
bếp thơm lừng thoang thoảng
xông lên,văng vẳng trong cái nắng hanh của trời thu, trong tiếng lá rơi
có câu hát bà ru cháu ngủ… “ chứ ầu… ơ Cào cào giã gạo cho nhanh…,mẹ nhuộm áo đỏ , áo xanh cho cào”…
Từng mùa thu qua
gợi nhớ trong tôi rất nhiều thứ , nhớ lắm cái cảm xúc khi mới biết yêu, cái cảm
xúc run run khi đặc lên môi nàng chiếc hôn hết sức vụn về và hết sức ngây
ngô,..Nhớ lắm giây phút tuyệt vời khi chúng ta bên nhau ngồi ngắm trăng thu và ước mơ thật đẹp về
tương lai...Và củng có những cái nổi nhớ không có tên!
Đúng là mùa thu
đem đến cho chúng ta những cảm xúc rất lạ , có chút gì đó vội vàng, có chút gì
đó ấm áp…Nhưng kì lạ kỉ niệm tuổi thơ nho nhỏ , những con đường làng đầy hoa cỏ
may, những cảm xúc của tình yêu đầu đời cứ thấp thỏm, in đậm trong lòng, ghim
sâu vào niềm thương nỗi nhớ chẳng thể nào phai mờ trong tâm trí tôi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét