Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

say say Hồ Xuân Hương






_nhamaybeo_







T
ôi đúng nơi góc đồi nhìn ra phía bờ hồ mà nghe như có một cảm giác say say khi nhìn ánh đèn quét những vệt sáng màu vàng làm ngả từng bóng cây liễu rũ trên bờ hồ.

 Những cái bóng ấy dường như thẳng đứng nằm bất động và len lỏi trong đó là những tấm thảm màu vàng nho nhỏ làm cảnh vật bỗng nhiên đổi khác một cách lạ thường...

 Có một cái gì hối thúc như bảo tôi bước chân xuống và đi về phía bờ hồ , làn gió mát se lạnh thổi qua làm lao xao những chiếc lá trên cành. Nhìn xuống còn thấy những bóng cây đu đưa làm cho những tấm thảm như được dệt hoa văn và đang chuyển động.

Tôi có cảm giác những bước chân của mình bước một cách êm ái nhẹ nhàng và chung quanh, không gian thật tĩnh lặng, lâu rồi tôi mới được cái cảm giác như thế ,tôi cảm thấy thật khoan khoái và dễ chịu trong người !

Tôi cứ đi một mình lang thang thả hồn bờ hồ đêm ấy. Tôi muốn ôm vào lòng hết cả sắc màu nên thơ này để mai mốt về lại quê mình tất bật mưu sinh mọi việc làm sao có những khoảnh khắc thế này !Đâu đó câu thơ Hàn Mạc Tử được ai đó viết lên đá ven bờ hồ ru mãi hồn tôi
                                Ai ơi lặng thinh chớ nói nhiều
                               Để nghe dưới nước đáy hồ reo
                               Để nghe tơ liễu rung trong gió
                              Và để nghe trời giải nghĩa yêu

                       


                                                     nhamaybeo_27_06_2011
          
                                                

0 nhận xét:

Đăng nhận xét