Cũng như mọi đức ông chồng khốn khổ khác trên thế giới, nhiều khi ta cảm thấy cuộc sống gia đình sao mà phiền muộn. Vợ ta không biết xuất hiện từ đâu, một hôm bỗng nhảy tót vào đời ta và chễm chệ ngồi lì ở đó, không chịu rời đi lấy một bước, đã thế còn gây ra cho ta biết bao nhiêu là bực dọc.
Cứ sau mỗi lần cãi nhau với vợ, ta thường hồi tưởng một cách nuối tiếc về quãng đời thanh xuân tươi tắn của ta, cái thời mà người có cái biệt hiệu là vợ còn ở tít đâu đâu trong cõi hỗn mang mờ mịt, cái thời mà ta tha hồ bay lượn nhởn nhơ trong một thế giới tự do lung linh màu sắc. Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu! Những lúc ấy ta thường thầm nhủ: Phải chi ta được là ta thưỡ nào!
Cầu được ước thấy , một buổi sáng tỉnh dậy , cái hơi ấm quen thuộc bên cạnh mình không còn nữa .Ta ngạc nhiên nhảy ra khỏi giường Nhà vệ sinh không có tiếng nước chảy , nhà bếp cũng vắng tăm hơi,những tiếng va chạm khi dọn dẹp nhà cửa , cái âm thanh nghe mà lạnh cả người Anh ơi dậy ! làm việc lo cho con đi học dậy dậy..cũng bay theo vợ tôi không còn nữa .hà hôm nay ta tự do tôi thầm kêu lên và sướng ra mặt !Cứ sau mỗi lần cãi nhau với vợ, ta thường hồi tưởng một cách nuối tiếc về quãng đời thanh xuân tươi tắn của ta, cái thời mà người có cái biệt hiệu là vợ còn ở tít đâu đâu trong cõi hỗn mang mờ mịt, cái thời mà ta tha hồ bay lượn nhởn nhơ trong một thế giới tự do lung linh màu sắc. Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu! Những lúc ấy ta thường thầm nhủ: Phải chi ta được là ta thưỡ nào!
Công việc đầu tiên của tôi là gì nhỉ ! đó là ngũ thêm một tý cho đã lòng mong muốn hàng buổi sáng mà tôi từng ao ước không đợi thêm một giây suy nghỉ tôi quăng mình xuống giường không mộng không mị làm một giấc và tôi chính thức rời khỏi cái giường thân iêu lúc mười giờ sáng hay trể hơn một chúc gì đó .loay xoay tiêm tế cho cái long thể “già như trái cà ” mà mấy đứa cháu thường nói khi tả về nhang sắc của tôi. Thì một ý tưởng hay lại xuất hiện trong đầu tôi hôm nay mình phải tán gẩu với bạn bè vui chơi một bửa cho thỏa thích cho ra trò . ôi! Bao nhiêu và bao nhiêu .. sướng thật
Khoác cho mình bộ cánh lịch sự tôi thông thả dắt xe ra cửa mặt tươi như hoa chuẩn bị lên xe tôi nhớ ra mình quên mang theo điện thoại đó là vật bất li thân đó lá lá bùa mà vợ tôi đeo cho tôi khi ra khỏi nhà hôm nay nó khác cầm nó trong tay tôi không biết liên hệ với thằng bạn nào đây thôi thì cứ dạo một vòng uống tách cà phê . một ly phê đá một bạc sỉu , một phê đen … thế là trong phút chốc tôi đả tập trung được sáu anh hùng Lương Sơn Bạc( cái tên mà bọn tôi tự phong cho mình khi được tự do ngồi bên nhau bà tám , hi)
Nghe cái bụng mình cồn cào cả sáu anh em chúng tôi tấp vào cái quán phở bên đường loáng một cái là thằng nào cũng no ra mặt .Để chuẩn bị cho chuyến ngao du hôm nay lần lượt những chủ đích được đưa ra … quyết định cuối cùng cả sáu thằng đi nhậu , Hà! Sao hôm nay ta sướng vậy nè








0 nhận xét:
Đăng nhận xét